|
|
|
|
Lúc đó, đôi vợ chồng không nghĩ rằng ngôi nhà hoàn hảo của họ lại ẩn chứa một bí ẩn đáng sợ, thứ mà sau này đã khiến hai vợ chồng nhà Haney phải sống trong những cơn ác mộng, hết đêm này đến đêm khác. Sam nói rằng mọi chuyện bắt đầu khi một người đàn ông xuất hiện bên cửa sổ ngôi nhà và đưa ra lời cảnh báo.
Để kiểm chứng lời nói của ông lão, Sam quyết định dùng một cái cuốc để kiểm tra. Chỉ sau vài nhát xới, ông đã chạm phải vật gì đó.
“Tôi dừng việc đào xới lại, cúi xuống và dùng tay mình bới chỗ đất ra. Tôi và ông lão tìm thấy một tấm bảng mục nát. Khi nhấc nó lên, chúngtôi nhìn thấy cài gì đó giống như một bộ xương người. Và trực giác đã đúng, đó chính là một bộ hài cốt của người chết.”
Ngay gần chỗ tìm thấy ngôi mộ đầu tiên, Sam tìm thấy một ngôi mộthứ 2. Ngôi mộ này còn khá nguyên vẹn. Bên trong mộ, Samtìm thấy 2 chiếc nhẫn cưới được đeo trên ngón tay của một bộ xương. Bà Judith Haney, vợ ông Sam, nói. “Thật đáng sợ với ý nghĩ rằng mình đã xâm phạm tới nơi yên nghỉ của một người nào đó.”
Ông Norton đã từng đào mấy cái một ở khu vực này. Norton cũng kể cho hai vợ chồng Haney biết rằng nhà của họ, và nhiều nhà khác ở đây đều được xây dựng trênmột nghĩa trang dành cho người Mỹ gốc Phi, có từ rất lâu về trước. Lễ an táng cuối cùng của nghĩa trang diễn ra vào năm 1939, lúc đó đã có khoảng 60 người được đưa xuống mồ.
Hai người nằm sau sân nhà Haney là Betty và Charlie Thomas. Họ chết trong những năm 30 và mộ của họ thậm chí đã bị bỏ quên.
Judith và Sam Haney sau khi nghe thấy câu chuyện trên đã đưa ra một quyết định táo bạo. Họ đem chôn lại hai bộ xương xuống dưới sân nhà mình, cầu nguyệnmong hai người quá cố kia yên nghỉ. Nhưng xem ra mọi chuyện không đơn giản như vậy. Bà Judith kể:
Mộtđêm khác, khi ông Sam phải đi làm đêm và để lại Judith ở nhà một mình: “Tôi nghe có tiếng mở cửa và nghe thấy giọng nóicất lên, tôi tưởng đó là Sam hỏi “Em đang làm gì thế?”. Rồi bỗng chỗng mọi thứ im ắng. Tôi ra kiểm tra và thấy cửavẫn khóa. Không thể diễn tả lúcđó tôi sợ đến thế nào. Nhưng mọi thứ chưa kết thúc ở đó. Sáng hôm sau, khi tôi ngủ dậy, tôi phát hiện đôi giày đỏ mình vẫn hay đi đã biến mất. Không có lời giải thích nào cho chuyệnnày.”
Samnối tiếp câu chuyện của vợ:
“Tôi quyết định đi tìm đôi giày giúpcô ấy. Tôi đi khắp nơi trong nhà, lục lọi mọi vị trí - những nơi cô ấy hay để quên đồ. Nhưng rồi khi tôi đi ra sân, tại vị trí hai ngôi mộ, tôi nhìn thấy đôi giày đang nằm ở đó. Có ai đó đã đặt chúng ở đó, ngay ngắn cạnh nhau, ngay trên hai ngôi mộ.”
Sau vụ việc đó, hai vợ chồng nhà Haney vô cùng hoảng sợ. Nhưng họ vẫn cố gắng trấn tĩnh và nghĩ rằng có thể đây chỉ là chuyện trùng hợp. Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu, Sam mới biết rằng cái ngày mà vợ mình mất giày chính là ngày sinh nhật của bà Betty Thomas.
“Khỏi phải nói tôi cảm thấy thế nào. Như thể là ông Charlie mang nó ra làm quà cho vợ mình vậy” - Sam kể.
Judith tiếp tục:"Tôi nhận ra có điều không ổn. Chắc chắn việc động chạm vào mồ mả của hai người đã gây nên chuyện này. Tôi đã nghe thấy những tiếng kêu than ai oán của hai vợ chồng họ: "Thế này thật không công bằng”."
Cũng như vợ chồng Haneys, vợ chồng Ben và Jean Williams cứ ngỡ rằng họ đã tìm được thiên đường thực sự của mình khi chuyển nhà tới đây. Nhưng họ đã nhầm.
“Mọi thứ thật kỳ lạ. Khi tôi đi mua về mấy cái câynhỏ và trồng, chúng không tài nào sống được, dù cho tôi làm đủ mọi cách. Không hiểu sao tôilúc nào cũng có cảm giác nơm nớp lo sợ. Tôi cảm giác thấy có cái gì đó vô cùng tồi tệ sắp xảy đến...” - bà Jean nhớ lại.
Jean Williams hiểura ngay vấn đề đến từ những ngôi mộ kia. Nhưng rồi hai vợ chồng cãi nhau trong việc có hay không nên ra đi. Một mặt họ không muốn ở lại ngôi nhà ma ám, mặt khác họ lại không có đủ tiền mua nhà mới.
Nhưng ngay sau khi đào xới khu mộ, Jean bị ốm. Người con gái của Jean cũng giúp mẹ hôm đó cũng ốm.
Cô con gái của Jean bị nặng nhất. Cô bé bị mất kiểm soát. Đôi mắt trở nên dữ tợn, miệng liên tục la hét. Rồi điều kinh khủng nhất đã xảy ra. Cô con gái của bà Jean qua đời sau một cơn đau tim.
Sau tất cả những chuyện xảy ra, gia đình Wiliams, Haney hay bao gia đình khác đều chọn phương ánra đi. Họ không quan tâm xem mình mất những gì, miễn là tìm lại được cuộc sống hạnh phúc xưa kia. Và khu đất bị bỏ trống với rất nhiều ngôi nhà hoang. Đến nay vẫn chưa một ai đưa ra được lời giải thích cho những câu chuyện kỳ lạ